Kết quả tìm kiếm cho "đem chúng ta quay lại"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 890
Cơn bấc vi vu, những người chăn vịt ngồi khúm rúm trên bờ đê cao trông về cánh đồng. Quanh năm, họ loay hoay với nghề nuôi vịt chạy đồng, phiêu bạt khắp nơi như cánh chim trời không mỏi.
Có những chiều cuối tuần, khép lại bài giảng nơi giảng đường, tôi thường nhớ về những miền đất đã từng đi qua như một cách gột bớt ồn ào, căng thẳng. Trong vô số miền ký ức, Rạch Giá (tỉnh An Giang) hiện lên rõ nhất với nhiều nét duyên. Mỗi lần đến đây, tôi lại thấy mình bước giữa 2 lớp thời gian: Sự yên ả của miền Tây xưa và nhịp sống sôi động của một phố biển đang phát triển.
Quanh năm, dòng Mekong hiền hòa bao dung những phận đời thương hồ “gạo chợ nước sông”. Có gia đình giữ nghề này qua mấy thế hệ, lấy ghe làm phương tiện giao thương, lang bạt khắp nơi theo con nước.
Sau khi thực hiện 100% bí thư tỉnh ủy, thành ủy không là người địa phương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư yêu cầu bố trí 100% chủ tịch UBND tỉnh, chủ nhiệm ủy ban kiểm tra, chánh thanh tra không phải là người địa phương.
Cơn bão số 13 (tên quốc tế Kalmaegi) đã gây ra thiệt hại nặng nề về người, tài sản và hạ tầng cơ sở tại các tỉnh mà cơn bão đi qua.
Có dịp về lại vùng quê đầu nguồn của tỉnh An Giang, nghe thoang thoảng mùi thơm nhà ai nấu nước mắm đồng, mới thấy thương lắm mảnh đất nơi mình sinh ra.
Từ đầu nguồn sông Tiền, nơi con nước Mekong tràn qua biên giới Campuchia để hòa mình vào đất Việt, Vĩnh Xương mở ra một không gian mênh mông và kỳ vĩ. Bến sông nơi cửa khẩu, hàng trăm chiếc sà lan tấp nập qua lại như nhịp thở của vùng kinh tế biên mậu đang chuyển mình.
Chị L. (34 tuổi), nhân viên kế toán ở TP.HCM, kể suốt gần nửa năm nay chị sống trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Chị nghi ngờ chồng ngoại tình.
Halloween không cổ vũ cho bạo lực, máu me hay ma quỷ mà là dịp để con người nhìn lại chính mình, hiểu rằng bóng tối và nỗi sợ là một phần tự nhiên của cuộc sống.
Cơn bấc non lướt nhẹ qua mặt sông, những chiếc đò chòng chành chở khách phương xa du ngoạn mùa nước nổi. Lũ về, mọi hoạt động nhộn nhịp, du khách đến tham quan, thưởng thức những món ăn dân dã, đậm tình, đậm vị phù sa của miền châu thổ Cửu Long.
Trong không gian lặng im của phòng xử án, giọng nói nghẹn ngào của các bị cáo cất lên: “Xin lỗi…”. Những lời xin lỗi muộn màng vang vọng giữa tiếng nấc của người thân và ánh nhìn cảm thông của hội đồng xét xử. Phía sau bản án là sự ân hận khôn nguôi, là cái giá phải trả cho phút giây nông nổi.